Bài đăng Phổ biến

Thứ Ba, 18 tháng 10, 2011

Lê Cát Trọng Lý và Hà Nội

Macaroni: Mình vẫn nhớ lần đầu tiên nghe Lý hát, đó là một link chia sẻ trên FB. Đã nghe tiếng từ lâu, từ Bài hát Việt với 'Chênh Vênh' nhưng thành kiến với âm nhạc mới của VN làm mình chưa bao giờ thử. Có lẽ hôm đó là một ngày vô cùng rảnh rỗi, mình đã kick vào link. Sau đó thì sao nhỉ? Mình tiếp tục nghe tất cả các bài hát của cô ta có trên Zing rồi lẳng lặng cóp nhặt vào ipod. Mình thích mê!
Theo mình, cơ bản Lý trưởng thành sớm so với tuổi 24. Không hiểu những gì đã xảy ra trong đời lại có thể ra đời những câu-từ như thế? Quá trẻ và bản lĩnh. Còn về âm nhạc, có đam mê và tài năng bẩm sinh. Lúc nhẹ nhàng lúc da diết khiến mình phát điên với những đoạn guitar hay piano dạo. Thôi, dù sao mình cũng mù nhạc.
Tối 15 tháng 10, 'Vui Thêm' của Lý ở L'Espace đã rất đông dù chưa tới giờ diễn. Mình nghiên cứu các bài báo mấy ngày trước và hồi hộp muốn được nhìn thấy chiếc xe bus nhỏ trên sân khấu. Đúng 20h, tiếng guitar 'Trời Ơi' phát lên, sân khấu mở ra, đúng y hệt những gì mình tưởng tượng, một chiếc xe dạng như Volkswagen màu xanh nước biển, Lý ngồi gảy đàn trên đống lốp xe, mọi thứ yên ổn trong sự lộn xộn của nó.

Macaroni: I remember the first time I hear Ly's song, it was a sharing link on FB. I've known her since Bai-hat-Viet with 'Chenh Venh' (it means Tottery in English somehow) but my prejudice in modern Vietnamese music making me ignore it. So, that was a good mood day, I clicked the link. What's next? I continued to listen to every songs she has on the internet then saved some copies into my ipod. I like this music.
According to me, her idea in music is older than her age-24. Too young but too confident. She has a gift in music.
On 15 October, 2011 her tour 'More Joy' took place at L'Espace. She showed up, simply sat on an old tyre, the background behind with a little blue bus. 



Capy: Lần đầu tiên nghe Lê Cát Trọng Lý là do bạn thân ( a very busy bestfriend) trong lúc rảnh rỗi đã bắn một link nhạc cho mình :) "Nghe tôi kể này". Bạn mình bảo nghe hay hay mà thấy giống ấy :)) Lần đầu tiên mình bị chửi là điên với một giai điệu dễ chịu như thế. " Tôi thèm làm người điên", uh thì cũng thèm như chị Lý 1 tẹo hehehe. Show diễn lần này của Lê Cát Trọng Lý ở Hà Nội quá tuyệt, đừng do dự mà bỏ lỡ một trải nghiệm như thế, âm nhạc như thế có thể đẩy ta đến một thang cảm xúc cao ngất bằng một cách khó mà diễn đạt nổi. Hơn nữa, phong cách biểu diễn của chị Lý hay cực! :D
Những ca khúc được biểu diễn đêm đó dẫn người nghe đến mọi trạng thái...kể cả lúc mà chị ý hát lung tung:)) Đêm ấy mình bị ấn tượng bởi Nghèo, Chênh vênh ( dĩ nhiên rồi), bài ca Tây Tạng, và Cơn bão nghiêng đêm. Nghe lời hát của Nghèo đi, có thể sẽ thấy mình nghèo đến độ nào hay là ngược lại :D Bài hát làm mình lắng xuống nhất là Cơn bão nghiêng đêm. Không phải Lê Cát Trọng Lý sáng tác, mà của Thanh Tùng, ca từ thật đơn giản, nhưng có lẽ vì giai điệu và cách hát của chị Lý nữa, về nhà mình phải bật nghe lại...ai đọc đến tận cái dòng lộn xộn linh tinh này thì nghe thử nhớ :D

Capy: my first time listening to Ly's music was from my best-busy-friend, 'Nghe Toi Ke Nay' (Let Me Tell You) a song about mad people which she said that there's a connect to me. "I want to be a mad man" that's what Ly sings. Well, after listening to it, I want to be that way a little :D


Macaroni: Nói nốt về buổi biểu diễn hôm đó, thiệt tình tai mình được một bữa nghe đã đời. Mình bị nổi da gà vài lần vì cả chất nhạc lần ý nghĩa bài hát. Cảm giác Lý chăm chút cho từng bài hát một, tất cả các bài hát đều được phối lại khác so với album. Sự kết hợp tuyệt vời của guitar, piano, đàn môi, violin và đặc biệt bộ gõ-trống trên cả xuất sắc. Càng về cuối đánh càng bạo liệt, ko làm thế nào mà tả được cảm giác sung sướng ấy ạ. Về phần vocal-Lý, dễ thương xuất sắc, một kiểu nhẹ nhàng ngượng nghịu lại vừa ngây thơ chia sẻ. 'Con Đường Santiago' với phần kể chuyện mộc mạc khiến khán giả thấy gần gũi hơn, vui vẻ hơn. Lý hát 20 bài, khán phòng bé nhỏ ấy tất cả đều đứng lên vỗ tay không dứt, vâng đoạn này là quả trống đánh điên loạn, chỉ muốn nhảy nhót thôi....


những phút nhẹ nhàng...
softly...


...và anh tìm vàng-đàn môi biểu diễn cùng...
with a folkore artist-a new combination, but great


hình như là một bài bạo liệt!
wild song


trống!!!!!!
we all love this drummer-boy


toàn bộ band
the whole band


đoạn này là mình chạy lên hẳn sân khấu


bài cuối :(
last song, and the crowd kept screaming "more, more"

Quyết tâm đi xem bằng được, quả là sáng suốt. Hà Nội có duyên với Lý, nhất là L'Espace. Mà bọn mình vẫn yêu chỗ này nhất. Hy vọng sẽ còn gặp lại.

* Le Cat Trong Ly: a Vietnamese singer-song writer. She was born in 1987 but has a nature feeling with music. Ly, small but smart eyes with her clear and simple voice and her guitar, showing young people in Vietnam a world built by beautiful notes and words. She won the Vietnamese Song Award: Best Song Of The Year with 'Chenh Venh' in 2008. In 2011, Ly ran the tour Joy across the country but after performance in Da Nang- her home town, the support was cut off. Instead of giving up, she made her own journey, keeping the route, singing just for fun all the way to the North of Vietnam with her friends. Her final destination in Hanoi, L'Espace helped her a place to sing 'More Joy'. 

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét